Về với Huế sau 15 năm trôi nổi ở xứ sương mù phố núi, dù tóc da đã nhuốm màu bụi đỏ đất bazan, nhưng cái nắng xuân của Huê ấy vẫn làm lòng tôi náo nức rộn ràng thời sinh viên một thuở...
Nắng vương trên ngọn sầu đông,
Ô hay, đôi má em hồng tình chưa.
Huế mùa này vẫn còn mưa,
Gởi em chút nắng cho vừa nhớ thương.
Nắng vương dải lụa sông Hương,
Xô xao màu nắng, con đường áo bay...
Đường thơm long não lối này,
Năm xưa hoa nắng, dát đầy tóc em.
Cuộc đời lắm những đua chen,
Nắng phai màu tóc của em mất rồi..!
Gởi em chút nắng xa xôi,
Cho anh được sống một thời Sinh viên.
Huế, tháng giêng 2002
Cuộc đời lắm những đua chen,
Trả lờiXóaNắng phai màu tóc của em mất rồi..! (NVK)
Một lần về lại Huế thôi
Sông Hương soi lấy bóng người ngày xưa
Qua Trường Tiền gió đẩy đưa
Gửi chi chút nắng chẳng chừa nhớ thương?
Lối xưa long não thơm đường
Lối nay chân dẫm ẩm sương tóc thề!
Về đi tà áo vân vê
Đừng để quá muộn câu thề gió bay...
....