Hai ông cháu cùng nhau gặp gỡ
Một lòng thành hướng đấng Chí tôn
Cháu của ông nhớ đừng mắc cỡ
Thật tôn nghiêm lạy Phật nghe con!
Nai ngoan lạy Phật đáng yêu,
Lòng ông vui sướng nói nhiêu cho vừa...
Nhìn con trẻ ngây thơ trong sáng
Mà lòng già hớn hở mừng vui ...
Bao khó nhọc, gian lao, mừng tủi
Một phút này buông hết cháu ơi!
Ông ơi! Cháu lạy Phật rồi,
Mau đến đón cháu kẻo thôi mẹ chờ!
Nguyễn Viết An Hòa, ngày 03/6/2015
Thơ hay, ảnh đẹp.
Trả lờiXóaBác VB khen quá làm tui xấu hổ, phải không bà ngoại Ổi?
XóaRất dễ thương : cả hai ông cháu và thơ
Trả lờiXóaGia Nguyễn
Cám ơn Gia gia Nguyễn lần đầu ghé nhà chơi...Nhớ giữ gìn sk kẻo ốm lần nữa thì khốn đó.
XóaCám ơn Gia gia Nguyễn lần đầu ghé nhà chơi...Nhớ giữ gìn sk kẻo ốm lần nữa thì khốn đó.
XóaGiáo dục gia đình như thế này là nhân tốt cho xã hội. Tình cảm ông cháu mặn nồng !...
Trả lờiXóaMọi người đã rời xa Blogspot và anh Nguyễn Viết Kế vẫn không ngoại lệ... Buồn thay!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBâng khuâng nhớ cảnh nhớ người
Trả lờiXóaMột nhành lan trắng, một trời an nhiên
Một đời giản dị tự nhiên
Dã quỳ vàng rực thôi miên người về...