Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

NAI VỀ THĂM CỐ ỐM

( NAI VÀ CỐ CÁCH NHAU TRÒN THẾ KỶ)

Nai nằm nhìn Cố thật trìu mến

                Cố ơi! Nai đến thăm bà,
            Cố đau răng rứa, mặt bà buồn xo?
                Trời này bà có bị ho?
            Nhớ mang bít tất để cho ấm người!
                Bà buồn nên chẳng muốn cười,
            Nai lo lắng lắm nhìn người đăm đăm
                Bà mau khỏe để ôm chằm
            Mỗi lần cháu ghé về thăm ông bà.
                Tay cháu nằm trong tay bà,
            Một niềm hạnh phúc thật là giản đơn...

Nai sờ mũi Cố xem có bị sốt không nào!?

               Cháu yêu! Bà chẳng sốt đâu,
           Tuổi già sức yếu chẳng đau ốm gì
                Mùa đông bà bị như ri,
           Xuân sang ấm áp đứng đi bình thường
                Mỗi ngày ngồi ngóng ra đường
           Trông mong Nai cháu yêu thương của bà.
               Cháu như giọt nắng hiên nhà, 
           Mang bao ấm áp cho bà thêm vui.

                  Ngày cuối đông Quý Tỵ - 31/12/2013
                                      Ksor Lan
             
           

                
             
                


Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

NGƯỜI GIEO HẠT GIỐNG








                                            Như người nông dân gieo mạ xuống đồng
                                   Nhìn cánh đồng xanh trải dài vô tận
                                   “Nhất nước nhì phân tam cần tứ giống”
                                   Hạnh phúc thầy cô gởi gắm chúng em..

                                 
                                    Nắng sớm chiều mưa, bất quản ngày đêm
                                    Thầy trở trăn trên những trang giáo án
                                    Chúng em chăm ngoan, mặt thầy rỡ rạng
                                    Chúng em biếng lười, tóc thầy bạc nhiều hơn…


                                    Bao nhiêu buồn vui, bấy nhiêu công ơn
                                    Chúng em mang nặng cả một thời tuổi trẻ.
                                    Thương chúng em,  thầy cô luôn vui vẻ.
                                    Dẫu có khi lòng xa xót đắng cay…


                                    Người nông dân mồ hôi giọt ruộng cày
                                    Để mạ xanh trở thành bao hạt gạo.
                                    Thầy cô chúng em đâu chỉ vì cơm áo
                                    Mà thiêng liêng, gieo hạt giống tương lai…
                                   
                                    Một đời chúng em dẫu học thuộc bài
                                    Vẫn chưa học hết những điều thầy đã nói… 


                                                               
                                                                          Mùa nhớ ngày NGVN – 2013

                                                                               Nguyễn Viết Huy Như
    

LỜI CỦA THẦY





        Bao nhiêu năm thầy dạy dỗ các em
        Bao nhiêu lần thầy nhận hoa tươi thắm
        Thầy rất vui nhưng vẫn luôn lo lắng
        Nghĩ về các em và phấn trắng bảng đen.

        Những em học chăm thầy dành tặng lời khen
        Mấy em biếng lười thầy tìm cách nhắc nhở
        Học để làm người, bao điều trăn trở
        Nên bài giảng của thầy là cuộc sống em ơi…

        Chỉ một năm nữa thôi, thầy gác bút nghỉ ngơi
        Chắc chắn thầy vẫn còn nhiều điều chưa nói hết
         Phấn trắng bảng đen thầy chưa kịp viết
         Tình cảm thầy trò, trường lớp vẫn trong tim..

                                      Hương Trà, lập Đông 2013


Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

HÌNH BÓNG MẸ GIÀ



Mẹ chăm cây kiểng

          Mảnh vườn con, giang sơn riêng của Mẹ
         Lọ mọ sáng chiều, chăm sóc cho cây.
         Bắt con sâu, thương dáng Mẹ hao gầy
         Nâng chồi biếc, tấm lưng còng nhỏ bé...

         Nhờ tay Mẹ, nụ hồng xinh vừa hé
         Mắt rạng ngời, Mẹ nở nụ cười tươi.
         Cả ngày chờ mong thoáng thấy bóng người.
         Khoe thành tích bao ngày qua khó nhọc.

         Nhìn dáng Mẹ, lòng rưng rưng chực khóc,
         Tóc bạc, da mồi, chân yếu, tay run ...
         Muốn đến bên, ôm hôn Mẹ ...  ngại ngùng!
         Con trai Mẹ, tóc cũng đà chớm bạc...
                       Kính dâng tặng Mẹ nhân ngày 20/10
                              Con trai Nguyễn Viết An Hòa
                                                     Ngày 20/10/2013
         

Các con gái tặng hoa chúc mừng Mẹ ngày Phụ nữ Việt Nam_ Ngày 20/10/2013

Mẹ và lẳng hoa chúc mừng ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10/2013

         



Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

BỨC TRANH ĐẸP




                       Cội Mai già một trăm linh một,
               Nâng Chồi non biết mấy yêu thương!
               Cội già chiu chắt cho xanh tốt,
               Lá mãi đơm cành, hoa ngát hương...

  

              Chồi cọ quậy, vươn ra nắng ấm
              Lớn từng ngày tô điểm không gian
              Cội hạnh phúc mắt nhìn đằm thắm
              Cả bầu trời gom một giang san.


                 Nâng búp nõn, Cội già mãn nguyện
              Quy luật  đời măng mọc, tre già.
              Bức tranh đẹp, muôn đời sáng tỏa!
              Cố và Nai , Nai - Cố , nhân duyên...
                                                      Ngày 17/10/2013


Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

ALO... ALO... ÔNG BÀ NGOẠI VỀ THĂM NAI




Ba Mẹ Nai gởi ảnh bé cho ông bà Ngoại thương nhớ Nai nè!

             Mẹ Na gởi ảnh cho Ông,
       Ông Bà thương quá ngóng mong cháu về !
             Bà Cố mong ẵm búp bê
       Mỗi tuần căn dặn bế về Bà cưng.
             Nhìn Nai mặt mũi sáng trưng
        Miệng cười hớn hở, cục nhưn cả nhà ...
                                            Ngày 15/10/2013
             
       

Thứ Tư, 9 tháng 10, 2013

QUẢ NGỌT TÌNH YÊU




Bé Nai mút tay trông ngon lành quá ông bà ngoại ơi!

        Con chính là quả ngọt tình yêu,
      mà ba mẹ gieo trong khu vườn hoa tình ái.
      Ngày hoài thai con, mẹ mừng vui khôn tả
      Cha sung sướng ngượng ngùng, làm bố khó không a?
      Đưa mẹ đi bảo sanh, nội ngoại hai nhà
      Con được hân hoan chào đón, con là vật báu...
      Con được ươm cấy từ tình yêu bất tận,
      Con chào đời mặt  sáng rực như trăng,
      như giọt nắng bình minh không vết xước tì.
      Con trong trắng, tinh khôi, con là thơ là nhạc.
      Con giờ đã biết u ơ ca hát,
      Con cười vô tư, không cần biết đất trời...

Nai cười không thấy đất trời,
Tim Nai ba mẹ rạng ngời, lung linh ...
                                                                

       Con ngáp ngủ, mũi nhăn, mắt híp
      Nửa trêu cha, nửa nhắc mẹ ru hời
      Mẹ nhìn con chưa một lần thấy đã
      Chỉ muốn ôm chầm, âu yếm con yêu...

Ai chà! Bé Nai ngáp ngủ thiệt là dễ thương ...

         Thương vô hạn, nhìn con say ngủ
       Mẹ cha đi làm, Nai nhớ ngủ cho ngoan!
       Mẹ vất vả mấy cũng không hề thấy mệt,
       Cha tất bật cả ngày, miệng vẫn cười tươi.
       Ngong ngóng chiều tan vội vã về nhà,
       Công chúa nhỏ, cả ngày con ngoan chứ?

Bé Nai ngủ thật ngoan hiền,
 Mẹ Na, ba Phước kiếm tiền nuôi con....

           Mọi thú vui, mẹ cha đều gác lại
        Đi làm về, chơi với bé Nai thôi.
        Con mút tay, ngon quá, mặt tươi cười
        Đôi mắt biết nói, con bú đều hai ngón
        Ngón cái thương cha, mút khi ngáy ngủ
        Ngón trỏ dỗi hờn, mẹ Na bế Nai mau !

Bé Nai đã biết mút tay,
Con thương ba mẹ, mút hai ngón đều.
Ông bà con cũng thương nhiều,
Con mút cả nắm, con yêu cả nhà...

         Thiên thần nhỏ, con yêu của mẹ!
       Công chúa Nai, con gái rượu ba cưng!
       Con hãy nhớ từng ngày con khôn lớn,
       Giữa tình yêu thương, công khó nhọc bao người.
       Con lớn nhanh, ngoan hiền luôn con nhé!
       Ba mẹ yêu con, không thể nói nên lời...

Ba Phước và mẹ Na yêu bé Nai nhiều lắm...

                                                Ngày 09/10/2013
            Ông Ngoại Nguyễn Viết An Hòa viết giùm cho ba mẹ bé Nai.
                         





    

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

MÌNH ƠI !






   
Bé Nai chào ông bà ngoại
( Bé Nai cười giống bà Cố vì không có cái răng nào cả ... Xấu quá! )



              Bao năm qua, từ ngày nên nghĩa,
                   Khó khăn vô vàn, gánh nặng cùng chia.
          Lương thầy giáo ba đồng, ba cọc,
          May có vợ hiền vén khéo, lo toan,
          Mâm cơm đạm bạc, lòng vui quên nhọc,
          Đầm ấm trong ngoài nhờ cả vợ anh.
          Con ốm đau, em mắt quầng thâm lo lắng,
          Mẹ yếu già, em phụng dưỡng nào than.
          Anh phúc ấm, có nàng tiên hiền dịu.
          Lộc trời ban, quý giá vàng bạc thua ...
          Con khôn lớn thành gia lập thất,
          Vợ chồng già, chăm sóc cho nhau.
          Vui biết mấy nhà ta có cháu
          Kháu khỉnh, ngoan hiền... yêu quá mình ơi!
          Ông bế cháu, bà nhìn cười qua khoé mắt,
          Bà ru Nai, ông xúc động đến nghẹn lời...
          Cảm ơn mình, một đời tận tụy,
          Vì yêu chồng, gánh vác một giang san.
          Qua bỉ cực, vừng dương chiếu sáng,
          Mình, mình ơi! Hãy nắm tay anh!
          Ta đi nốt quãng đường còn lại,
          Và sẽ đi tiếp quãng đường nhiều kiếp nữa!
          Vợ hiền ơi! Anh biết ơn mình...
                                 Ngày 22/09/2013

                  
                                            Ông bế cháu, bà nhìn cười qua khoé mắt


                                 Bà ru Nai, ông xúc động đến nghẹn lời...


Bé Nai là cục vàng ròng
( Miệng u ơ hóng chuyện giống miệng mẹ Na trong hình ngày đám hỏi)

Cố trông, Bà quý, Ông mong bao ngày ...
( Mũi hỉnh giống ba Phước)


Mẹ Na, Ba Phước nâng niu
( Đôi mắt giống bà Ngoại nè! )

Cậu Mợ trông thấy, sớm chiều ước ao...
( Hình này có gương mặt giống ông Ngoại trong hình bế Nai nè!)


       


     

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

BÀ CỐ BỒNG BÉ NAI





Bà Cố 101 tuổi bồng Chắt nội 1 tuổi



                                Cháu Nai nằm gọn tay Bà,
              Ngủ ngoan thấy " ghét " biết là bao nhiêu …
                      Mắt Bà lấp lánh vui nhiều,
              Lòng Bà toại nguyện chắt yêu của Bà
                     Cháu Nai, chắt nội đây mà !
              Bà thương, Bà quý nhất nhà biết không ?
                    Trăm năm Bà đã chờ mong
              Giây phút bế cháu, tấc lòng nở hoa
                    Cháu Bà ríu rít Sơn ca
               Học hóng, học hớt khiến Bà vui thay!
                     Ui chà! Cái miệng mới hay !
              Bà " chương  , " chương nhắm " , bé " Nhai " bé " Nhài " …
             ( Bà thương, thương lắm, bé Nai, bé Nài ...)


Ảnh Nghệ thuật Bà Cố bồng bé Nai

                                            Ngày 05/09/2013



Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

MẸ VẪN CHỜ CON ...




    

Mười mấy năm lên Gia Lai-Kon Tum
Từ khởi đầu cuộc đời nhà giáo
Cây mít sân trường, miếng cơm manh áo
Quãng đời xuân con sống với núi rừng

Nghề “dán áo” con gắn với lớp trường
Đến tháng nhận những đồng lương ít ỏi
Đủ rong rêu sắn khoai ngày hai buổi
Viên phấn ngắn dần, trang vở dài ra

14 năm sau (1990) con về lại quê nhà
Huế vẫn như xưa nhưng tóc mẹ già đã bạc
Thêm hăm ba năm con vẫn hò vẫn hát
Khi mẹ một trăm, con mới được về vườn.

Đã qua rồi ngày nắng với ngày ươn
Hết giựt mình soạn bài, họp hành, ngoại khóa
Hết chấm thi, hết thanh tra…tất cả.
Con đã về đây chăm mẹ,
                          Và mẹ vẫn chờ con..



                                        Sau một năm gác phấn,
                                         An Hòa tháng 7.2013
                                          Nguyễn Viết Ksor    




Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

MẸ CHỜ CON








                             Chăm hoa, mẹ vẫn chờ con

                              Ai kìa, như thể Kson mới về.

                              Đa đoan con bận trăm bề

                              Sáng đi, chiều tối...con về, Mẹ ơi !

                                                   Mùa Vu lan PL 2557-2013


Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

RU CHÁU







   Ru lại lời ru


                                        Bà Ngoại Thoang bế cháu Nai lúc cháu được hai tuần tuổi

            À... ơi... cháu hãy ngủ ngoan!
      Lời ru bà khẽ nhẹ nhàng bên tai.
          Im nào, bà ngắm cháu Nai
     Đôi má phinh phính giống ai rứa hè?
          Lời bà cháu có thấy nghe
     Phù sa quê mẹ, suối khe bao mùa!
          Ngắm Nai bà nhớ năm xưa,
     Mẹ Na của cháu khi vừa sinh ra
          Mang niềm vui tới cả nhà
     Bây chừ ôm cháu lòng bà hân hoan...
         Ơi... à... câu hát vỡ toan
     Một niềm hạnh phúc chứa chan ngập lòng
         Lời ru ủ vẹn trông mong
     Cháu bà lớn chóng cho bà cười tươi...
                                                Ngày 03/8/2013


Cậu Bi ( Huy) đang ngắm bé Nai với niềm vui không thể kể xiết...
Cậu thầm mơ ước mình cũng sẽ có được một nàng công chúa đáng ghét như rứa.

Bé Nai đang hóng chuyện với bà ngoại Thoang trông thấy ghét quá! 


Ông Ngoại Kế bế cháu Nai gọn ơ. Còn cháu thích chí, lim dim tận hưởng hạnh phúc vì được ông yêu

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

LỜI ÔNG NGOẠI cho cháu gái mới chào đời





Cháu yêu bà



Bé Nai _ Cháu ngoại " đích tôn ". 
Bé sinh lúc 20 giờ ngày mùng 9/6 năm Quý Tỵ ( 16/7/2013)


         Cháu ngoại đầu lòng ơi! Cháu có nghe ông nói gì không? Cháu là đứa cháu ngoại “đích tôn” của gia đình ta đấy.
        Trong mấy ngày qua, cả hai nhà nội và ngoại đều hồi hộp chờ đợi ngày cháu chào đời. Không chỉ riêng có mình ba mẹ cháu nôn nao, mà hết thảy mọi người từ bà cố, ông bà nội ngoại, chú, bác, cô, dì, cậu , mợ… đều náo nức mong chờ đến lúc được nghe cháu cất tiếng khóc oa..oa đầu tiên có mặt trên cõi đời này. Ngoài sự nôn nóng đó còn có một chút lo lắng vì mẹ cháu mang thai quá ngày vẫn chưa có dấu hiệu sinh. Nhà ta có hai bà O là nữ hộ sinh giàu kinh nghiệm, từng đỡ sinh cho cậu Bi và cả mẹ cháu nữa, nhưng vì tình trạng thai sản của mẹ cháu là “ngôi thai cao” nên cả nhà quyết định đưa  đến bệnh viện để sinh bằng phương pháp mổ cho an toàn cả mẹ và con.
         Cháu nè! Ngày Mẹ cháu vào viện để sinh có cả một đoàn hộ tống 17 người gồm có ông ngoại, các bà O và các chú bác, cô dì, dượng của cháu … Khoa phụ sản bệnh viện TW Huế nhốn nháo cả lên, trầm trồ chỉ trỏ đoàn người đưa mẹ cháu đi sinh. Từ buổi sáng, mẹ cháu đã nhập viện để bác sĩ theo dõi sức khỏe, làm các xét nghiệm, chuyền dịch và ấn định giờ mổ “bắt con”. Không có gì hồi hộp hơn là cả ngày chờ đợi giờ mẹ cháu được đưa vào phòng sinh. Cái cảm giác sắp được làm ông ngoại của ông vừa sung sướng, hạnh phúc vừa lo lắng, hồi hộp thật khó diễn tả.
         Ông lan man nhớ lại cái ngày bà ngoại mang thai mẹ cháu cách đây ba mươi năm. Sao mà có nhiều chuyện giống nhau đến thế! Ngày đó, trên chiếc xe đạp dàn, ông chở cậu Bi (Huy) và bà ngoại đang mang thai mẹ cháu, lúc đang đổ dốc thì ngã lộn nhào mỗi người một nơi, ôi sợ… Nhờ phước báu không ai bị chi cả, chỉ xây xát sơ sơ. Cách đây một tháng, ba cháu chở mẹ cháu đi khám thai, bị một thanh niên chạy ẩu tông phải, mẹ cháu té ngã ngửa, nhưng may cũng không sao cả, chỉ bị rách da chảy máu chút chút mà thôi. Thật cũng là nhờ ơn Trời Phật che chở cho mẹ con cháu. Những ngày dạo đó, bà ngoại mang thai mẹ cháu cũng quá tháng nhưng chưa sinh được. Nên khi sinh mẹ cháu, O Gái, O Huê đặt tên “móc nôi” là bé “Lì” - ở lì trong bụng. Bây giờ mẹ cháu bụng bầu cũng to như bà ngoại cháu ngày xưa vậy.
         Tiếng khóc chào đời của cháu cắt ngang dòng suy nghĩ của ông ngoại. Mọi người reo lên mừng vô cùng vì mẹ Na “vượt cạn” đã an lành, mẹ tròn con vuông. Cảm ơn Trời Phật đã phò hộ cho gia đình ta. Mọi người hồi hộp chờ xem mặt cháu. Mươi phút sau, cô y tá bồng cháu trong khăn quấn từ phòng sinh bước ra, kéo theo đoàn người “hộ tống” đi vào phòng trẻ sơ sinh. Cháu cân nặng 3.3 kg, má phúng phính giống y chang mẹ cháu ngày trước, trông thấy ghét lắm... Nước da cháu trắng hơn cả mẹ Na, tay chân thì lại dài ngoẵng giống ba Phước. Ai trông thấy cháu cũng trầm trồ, nhưng ba cháu không cho khen (!). Đúng là ba cháu yêu quý cháu biết là nhường nào… Nhìn cháu, ông lại nhớ đến mẹ cháu ngày mới sinh ra. Bà ngoại tuy chỉ khoảng 40 kg mà sinh bé “Lì” nặng đến 3,8 kg. Mẹ cháu nhìn “cũng thấy ghét” với đôi má phinh phính như cháu. Càng thương hơn vì ngày đó, những năm 80, ai cũng còn nghèo khó cơ cực, mẹ cháu không được sung sướng, đầy đủ như cháu bây giờ.
         Hôm nay, sau một ngày đêm “ở riêng” cháu đã được cho ra nằm cùng với mẹ. Cháu nhắm mắt ngủ thật ngoan, thỉnh thoảng lại khóc, cười trong mơ hay mở mắt nhìn ngắm mọi thứ xung quanh thật là ngộ nghĩnh. Bà cố đã ngoài trăm tuổi, mong có đứa “chắt nội” đầu tiên nên quý vô cùng. Bà không qua bệnh viện thăm cháu được, ở nhà sốt ruột cứ hỏi thăm tíu tít về mẹ con cháu... Bà ngoại cháu cũng vậy, ốm đau, tay chân run rẩy. Nghe tin mẹ cháu sinh được một cô công chúa đáng yêu nên nôn nóng vô cùng, uống thêm thuốc cho khỏe hơn, để khi vào bệnh viện thăm cháu, có thể bế bồng được cháu ngoại đầu tiên của mình. Cháu của ông đừng bao giờ quên điều này nhé!
         Bà con, bạn đồng nghiệp cùng cơ quan ba mẹ cháu đến thăm, mang thật nhiều hoa. Ai cũng tỏ ra quý mến mẹ Na của cháu. Có lẽ, mẹ cháu luôn đối xử tốt với tất cả mọi người nên ai cũng đều thương mến…
         Cháu ngoại của ông ơi! Cháu hãy ngủ ngoan bú khỏe chóng lớn, để ba mẹ cháu, các ông bà, các cô chú cậu dì.. hài lòng nhé. Ông yêu cháu vô cùng… Không có đủ ngôn từ nào để cho ông diễn tả cảm xúc đó, cháu à! Tuy vậy, ông vẫn cố ghi lại những dòng cảm xúc chân thật tận đáy lòng mình khi đón nhận sự ra đời của cháu. ( Ngày xưa ông đã từng ghi Nhật ký cho mẹ cháu lúc còn nằm trong bụng bà ngoại đấy). Có thể xem đây là món quà giản dị mà vô giá, là tình yêu thương vô bờ bến mà ông bà ngoại dành tặng riêng cho đứa cháu bé bỏng, thiên thần xinh đẹp của ông bà…
                Làng An Hòa, đêm hè tháng 7 năm 2013- Quý Tỵ.
                                Ông ngoại  Nguyễn Viết An Hòa


Bà Cố Bé Nai trong ngày đám hỏi của ba mẹ cháu.


Ông bà Ngoại, Ba Phước- Mẹ Na và ông bà nội của Bé Nai
( Ảnh chụp trong ngày đám hỏi)


Ông Ngoại và Ba Phước của Bé Nai ( Đám hỏi)


Ba Phước và Mẹ Na của Bé Nai trong ngày đám hỏi