Cháu yêu bà
Bé Nai _ Cháu ngoại " đích tôn ".
Bé sinh lúc 20 giờ ngày mùng 9/6 năm Quý Tỵ ( 16/7/2013)
Cháu ngoại đầu lòng ơi! Cháu
có nghe ông nói gì không? Cháu là đứa cháu ngoại “đích tôn” của gia đình ta đấy.
Trong
mấy ngày qua, cả hai nhà nội và ngoại đều hồi hộp chờ đợi ngày cháu chào đời.
Không chỉ riêng có mình ba mẹ cháu nôn nao, mà hết thảy mọi người từ bà cố, ông
bà nội ngoại, chú, bác, cô, dì, cậu , mợ… đều náo nức mong chờ đến lúc được nghe
cháu cất tiếng khóc oa..oa đầu tiên có mặt trên cõi đời này. Ngoài sự nôn nóng
đó còn có một chút lo lắng vì mẹ cháu mang thai quá ngày vẫn chưa có dấu hiệu
sinh. Nhà ta có hai bà O là nữ hộ sinh giàu kinh nghiệm, từng đỡ sinh cho cậu
Bi và cả mẹ cháu nữa, nhưng vì tình trạng thai sản của mẹ cháu là “ngôi thai
cao” nên cả nhà quyết định đưa đến bệnh
viện để sinh bằng phương pháp mổ cho an toàn cả mẹ và con.
Cháu nè! Ngày Mẹ cháu vào viện để sinh
có cả một đoàn hộ tống 17 người gồm có ông ngoại, các bà O và các chú bác, cô
dì, dượng của cháu … Khoa phụ sản bệnh viện TW Huế nhốn nháo cả lên, trầm trồ
chỉ trỏ đoàn người đưa mẹ cháu đi sinh. Từ buổi sáng, mẹ cháu đã nhập viện để
bác sĩ theo dõi sức khỏe, làm các xét nghiệm, chuyền dịch và ấn định giờ mổ “bắt
con”. Không có gì hồi hộp hơn là cả ngày chờ đợi giờ mẹ cháu được đưa vào phòng
sinh. Cái cảm giác sắp được làm ông ngoại của ông vừa sung sướng, hạnh phúc vừa
lo lắng, hồi hộp thật khó diễn tả.
Ông lan man nhớ lại cái ngày bà ngoại
mang thai mẹ cháu cách đây ba mươi năm. Sao mà có nhiều chuyện giống nhau đến thế!
Ngày đó, trên chiếc xe đạp dàn, ông chở cậu Bi (Huy) và bà ngoại đang mang thai
mẹ cháu, lúc đang đổ dốc thì ngã lộn nhào mỗi người một nơi, ôi sợ… Nhờ phước
báu không ai bị chi cả, chỉ xây xát sơ sơ. Cách đây một tháng, ba cháu chở mẹ
cháu đi khám thai, bị một thanh niên chạy ẩu tông phải, mẹ cháu té ngã ngửa, nhưng
may cũng không sao cả, chỉ bị rách da chảy máu chút chút mà thôi. Thật cũng là
nhờ ơn Trời Phật che chở cho mẹ con cháu. Những ngày dạo đó, bà ngoại mang thai
mẹ cháu cũng quá tháng nhưng chưa sinh được. Nên khi sinh mẹ cháu, O Gái, O Huê
đặt tên “móc nôi” là bé “Lì” - ở lì trong bụng. Bây giờ mẹ cháu bụng bầu cũng
to như bà ngoại cháu ngày xưa vậy.
Tiếng khóc chào đời của cháu cắt ngang
dòng suy nghĩ của ông ngoại. Mọi người reo lên mừng vô cùng vì mẹ Na “vượt cạn”
đã an lành, mẹ tròn con vuông. Cảm ơn Trời Phật đã phò hộ cho gia đình ta. Mọi
người hồi hộp chờ xem mặt cháu. Mươi phút sau, cô y tá bồng cháu trong khăn
quấn từ phòng sinh bước ra, kéo theo đoàn người “hộ tống” đi vào phòng trẻ sơ
sinh. Cháu cân nặng 3.3 kg, má phúng phính giống y chang mẹ cháu ngày trước,
trông thấy ghét lắm... Nước da cháu trắng hơn cả mẹ Na, tay chân thì lại dài
ngoẵng giống ba Phước. Ai trông thấy cháu cũng trầm trồ, nhưng ba cháu không
cho khen (!). Đúng là ba cháu yêu quý cháu biết là nhường nào… Nhìn cháu, ông
lại nhớ đến mẹ cháu ngày mới sinh ra. Bà ngoại tuy chỉ khoảng 40 kg mà sinh bé
“Lì” nặng đến 3,8 kg. Mẹ cháu nhìn “cũng thấy ghét” với đôi má phinh phính như
cháu. Càng thương hơn vì ngày đó, những năm 80, ai cũng còn nghèo khó cơ cực,
mẹ cháu không được sung sướng, đầy đủ như cháu bây giờ.
Hôm nay, sau một ngày đêm “ở riêng”
cháu đã được cho ra nằm cùng với mẹ. Cháu nhắm mắt ngủ thật ngoan, thỉnh thoảng
lại khóc, cười trong mơ hay mở mắt nhìn ngắm mọi thứ xung quanh thật là ngộ
nghĩnh. Bà cố đã ngoài trăm tuổi, mong có đứa “chắt nội” đầu tiên nên quý vô
cùng. Bà không qua bệnh viện thăm cháu được, ở nhà sốt ruột cứ hỏi thăm tíu tít
về mẹ con cháu... Bà ngoại cháu cũng vậy, ốm đau, tay chân run rẩy. Nghe tin mẹ
cháu sinh được một cô công chúa đáng yêu nên nôn nóng vô cùng, uống thêm thuốc
cho khỏe hơn, để khi vào bệnh viện thăm cháu, có thể bế bồng được cháu ngoại
đầu tiên của mình. Cháu của ông đừng bao giờ quên điều này nhé!
Bà con, bạn đồng nghiệp cùng cơ quan ba mẹ cháu đến thăm, mang thật
nhiều hoa. Ai cũng tỏ ra quý mến mẹ Na của cháu. Có lẽ, mẹ cháu luôn đối xử tốt
với tất cả mọi người nên ai cũng đều thương mến…
Cháu ngoại của ông ơi! Cháu hãy ngủ ngoan
bú khỏe chóng lớn, để ba mẹ cháu, các ông bà, các cô chú cậu dì.. hài lòng nhé.
Ông yêu cháu vô cùng… Không có đủ ngôn từ nào để cho ông diễn tả cảm xúc đó,
cháu à! Tuy vậy, ông vẫn cố ghi lại những dòng cảm xúc chân thật tận đáy lòng
mình khi đón nhận sự ra đời của cháu. ( Ngày xưa ông đã từng ghi Nhật ký cho mẹ
cháu lúc còn nằm trong bụng bà ngoại đấy). Có thể xem đây là món quà giản dị mà
vô giá, là tình yêu thương vô bờ bến mà ông bà ngoại dành tặng riêng cho đứa
cháu bé bỏng, thiên thần xinh đẹp của ông bà…
Làng An Hòa, đêm hè tháng 7 năm 2013- Quý Tỵ.
Ông ngoại Nguyễn Viết An Hòa
Bà Cố Bé Nai trong ngày đám hỏi của ba mẹ cháu.
Ông bà Ngoại, Ba Phước- Mẹ Na và ông bà nội của Bé Nai
( Ảnh chụp trong ngày đám hỏi)
Ông Ngoại và Ba Phước của Bé Nai ( Đám hỏi)
Ba Phước và Mẹ Na của Bé Nai trong ngày đám hỏi