Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

LÊN NÚI XUỐNG NÚI




Vài lời thưa trước
Năm 1977 tôi Lên núi. Năm 1991 tôi xuống núi về Huế.
Sau 35 năm gõ đầu trẻ nay sắp "quẳng phấn rửa tay",
tôi cảm khái viết bài Xuống núi như vầy,
tặng quý hiền hữu.

XUỐNG  NÚI ( Tờ trình thầy giáo sắp về hưu)

Gần 14 năm lên Gia Lai-KonTum
Từ những ngày đầu hô khẩu hiệu
Đi bất cứ nơi đâu, nhiệt tình không thiếu
Nay đếm tóc, râu nghĩ đến cuộc đời...

Được chắp cánh trong nhà trường cách mạng
Một sớm mai tôi rời Huế thân yêu
Vali nặng chứa đựng rất nhiều
Niềm tin, nhiệt tình, ước mơ, nguyện vọng...

Ơi Gia-Lai Kontum hè như mùa đông
Mây xuống thật thấp đậu trên đồi thông
Cơn mưa giữ mùa vỡ òa xuống phố
Chợt nhớ người yêu thoáng chút bâng khuâng...

Buổi lên lớp đầu tiên tôi rộn rã
Viết chữ run run nói chẳng nên lời
Vài em khúc khích nháy nhó mỉm cười
Tôi ngượng ngùng trao niềm tin mơ ước.

Tôi kể các em nghe chiều dài đất nước
Chuyện bốn nghìn năm đánh giặc của cha ông
Lịch sử Việt Nam với những mùa xuân hồng
Nâng tổ quốc lên tầm cao thời đại.v.v..
 
   ***
Rồi cuộc sống mỗi ngày mỗi khó khăn
Lương bổng duy tâm, đời thường duy vật
Vừa dạy vừa chạy thanh cao, trần tục
Bàn tay đen, giữ trinh trắng tâm hồn


có những đêm dằn vặt trầm ngâm
có những lúc nổi giận chửi đời nghiệt ngã
Phải ăn bận đàng hoàng sạch sẽ
Mà bụng cồn cào củ sắn củ lang
Thiên hạ ngợi ca thầy giáo thiêng liêng
Mà mỉa mai "giáo chức là dứt cháo"

Ôi truyền thống "tôn sư trọng đạo"
Xin đóng khung gởi lại thánh hiền
Thời buổi giàu tình mà nghèo tiền
Thiên hạ thường thương, rặt những là thương hại
Nghe "kỹ sư tâm hồn" học trò kinh hãi:
Em lạy thầy nghề "tấm gương sáng" em xin!

Hôm nay ngoảnh mặt quay lui còn nghe âm vang "xông ,tiến"
Những ngày mét ting, thủy lợi, khai hoang...
Ôi tháng năm sao quá vội vàng
Tóc đã điểm muối tiêu, bàn tay còn trắng.
Nghị quyết ơi, xin đừng là khẩu hiệu
ĐÊ CHỖ ĐỨNG NGƯỜI THẦY THẬT SỰ NỞ HOA.

Tháng năm mùa hoa phượng nở - 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét