Chủ Nhật, 17 tháng 3, 2013

LÊN NÚI (Gia Lai mùa xuân)




          Lời thưa:  Đáng ra LÊN NÚI trước rồi XUỐNG NÚI sau. Nhưng tôi Xuống trước,  rồi quay lại Lên sau mới nhiều chuyện chứ.!
         ( Riêng tặng chừng 150 thầy cô giáo Huế thời  chúng tôi, trước sau 1975 mươi năm, lên GL-KT dạy- dỗ}

Đường lên Gia Lai mùa xuân
Hoa Quỳ vàng rực trắng rừng bông lau.
Rẫy ra đất vỡ đỏ au
Hương quen mùi nhớ ngạt ngào lúa xuân.

Bâng khuâng xao xuyến bâng khuâng
Tình người tình đất như gần như xa
Đường 19 nối duyên ta
Đồng bằng, phố núi một nhà tình thâm
Có em vui với bước chân
Con đường đá nhảy bỗng bừng sắc hoa.



Mùa xuân gió rít se da
Mà sao em, má đậm đà hồng thêm.
Tưởng như nức nẻ môi em
Lạ chưa, gió ngỡ đã quen em rồi.
Gió làm khô giọt mồ hôi
Gió hong tóc, gió mỉm cười đưa duyên.
Gió mùa khô biết yêu em
Nên chi gió đã... hôn lên môi hồng.
Đất ghen nên đất bâng khuâng
Đất lưu luyến giữ bàn chân anh về.
Anh nghe tiếng đất tỉ tê...
"Người ơi người ở đừng về" người nghe.
Tiếng đất như tiếng tình quê
Câu ca quan họ, tái tê lòng người.

@@@

Đường lên Pleiku mùa xuân
Hoa Quỳ vàng rực trắng rừng bông lau
Bảy trăm thước ở trên cao
Nối trời - đất, những vì sao tình ngơời.
Có Em đi giữa cuộc đời
Đâu vùng xuôi - ngược cũng trời quê hương...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét