Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

MẸ VẪN CHỜ CON ...




    

Mười mấy năm lên Gia Lai-Kon Tum
Từ khởi đầu cuộc đời nhà giáo
Cây mít sân trường, miếng cơm manh áo
Quãng đời xuân con sống với núi rừng

Nghề “dán áo” con gắn với lớp trường
Đến tháng nhận những đồng lương ít ỏi
Đủ rong rêu sắn khoai ngày hai buổi
Viên phấn ngắn dần, trang vở dài ra

14 năm sau (1990) con về lại quê nhà
Huế vẫn như xưa nhưng tóc mẹ già đã bạc
Thêm hăm ba năm con vẫn hò vẫn hát
Khi mẹ một trăm, con mới được về vườn.

Đã qua rồi ngày nắng với ngày ươn
Hết giựt mình soạn bài, họp hành, ngoại khóa
Hết chấm thi, hết thanh tra…tất cả.
Con đã về đây chăm mẹ,
                          Và mẹ vẫn chờ con..



                                        Sau một năm gác phấn,
                                         An Hòa tháng 7.2013
                                          Nguyễn Viết Ksor    




Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

MẸ CHỜ CON








                             Chăm hoa, mẹ vẫn chờ con

                              Ai kìa, như thể Kson mới về.

                              Đa đoan con bận trăm bề

                              Sáng đi, chiều tối...con về, Mẹ ơi !

                                                   Mùa Vu lan PL 2557-2013


Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

RU CHÁU







   Ru lại lời ru


                                        Bà Ngoại Thoang bế cháu Nai lúc cháu được hai tuần tuổi

            À... ơi... cháu hãy ngủ ngoan!
      Lời ru bà khẽ nhẹ nhàng bên tai.
          Im nào, bà ngắm cháu Nai
     Đôi má phinh phính giống ai rứa hè?
          Lời bà cháu có thấy nghe
     Phù sa quê mẹ, suối khe bao mùa!
          Ngắm Nai bà nhớ năm xưa,
     Mẹ Na của cháu khi vừa sinh ra
          Mang niềm vui tới cả nhà
     Bây chừ ôm cháu lòng bà hân hoan...
         Ơi... à... câu hát vỡ toan
     Một niềm hạnh phúc chứa chan ngập lòng
         Lời ru ủ vẹn trông mong
     Cháu bà lớn chóng cho bà cười tươi...
                                                Ngày 03/8/2013


Cậu Bi ( Huy) đang ngắm bé Nai với niềm vui không thể kể xiết...
Cậu thầm mơ ước mình cũng sẽ có được một nàng công chúa đáng ghét như rứa.

Bé Nai đang hóng chuyện với bà ngoại Thoang trông thấy ghét quá! 


Ông Ngoại Kế bế cháu Nai gọn ơ. Còn cháu thích chí, lim dim tận hưởng hạnh phúc vì được ông yêu