Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

MẸ VẪN CHỜ CON ...




    

Mười mấy năm lên Gia Lai-Kon Tum
Từ khởi đầu cuộc đời nhà giáo
Cây mít sân trường, miếng cơm manh áo
Quãng đời xuân con sống với núi rừng

Nghề “dán áo” con gắn với lớp trường
Đến tháng nhận những đồng lương ít ỏi
Đủ rong rêu sắn khoai ngày hai buổi
Viên phấn ngắn dần, trang vở dài ra

14 năm sau (1990) con về lại quê nhà
Huế vẫn như xưa nhưng tóc mẹ già đã bạc
Thêm hăm ba năm con vẫn hò vẫn hát
Khi mẹ một trăm, con mới được về vườn.

Đã qua rồi ngày nắng với ngày ươn
Hết giựt mình soạn bài, họp hành, ngoại khóa
Hết chấm thi, hết thanh tra…tất cả.
Con đã về đây chăm mẹ,
                          Và mẹ vẫn chờ con..



                                        Sau một năm gác phấn,
                                         An Hòa tháng 7.2013
                                          Nguyễn Viết Ksor    




6 nhận xét:

  1. Xin cám ơn Thầy Đồ chia sẻ tâm trạng của ông đồ sau một năm gác kiếm lui về vườn xưa.

    Trả lờiXóa
  2. Sắp đến thất tuần bà cụ đi xa rồi phải không cô Nhã? Thật buồn và nguyện cầu hương linh cụ vãng sanh lạc quốc.

    Trả lờiXóa
  3. Viết Kế về Huế lâu rồi
    Mà tui cứ tưởng còn ngồi Tigon
    Ui chà!... Chết!... Đụng vần "ôn"
    Tui xin dừng lại giữ hồn cho thơ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác Uông ơi, cứ vần "ôn'
      Ngày xưa Bùi Giáng sợ ồn chi mô.
      Huống chi thơ bác Ugno
      Hương trầm thanh thoát, mấy cô say lòng..

      Xóa